NHẬN XÉT VỀ TỰ TRUYỆN
NGƯỜI LÍNH KHỐ ĐỎ
**Thông tin về cuốn
tự truyện Chuyện Một Người Lính Khố
Đỏ của Phạm Khải Tri được lưu
trữ trong văn khố của những trường
Đại Học Mỹ và Singapore:
- Harvard
University
- Yale
University
- Berkeley University
- Cornell University
- University Of California
- University Of
Washington Libraries
- ISEAS-Yousof Ishak Institute (Singapore)
Nguồn : https://www.worldcat.org/title/chuyen-mot-ngi-linh-kho-o-t-truyen/oclc/502290170
https://catalog.hathitrust.org/Record/102469665
1.
Vào một ngày cuối thu 2008, có một ông già gầy
g̣, dong dỏng, râu tóc bạc phơ rụt rè gơ cửa Chi
nhánh Nhà xuất bản QĐND tại TP Hồ Chí Minh, tay ôm
tập giấy khổ A4 sạch sẽ. Đó là tác giả
Phạm Khải Tri, hiện cư ngụ tại ấp
Nhị Ḥa, xă Hiệp Ḥa, thuộc Biên Ḥa, Đồng Nai. Bản thảo được nhà văn Nguyễn
Minh Ngọc đón nhận biên tập. Và kết
quả ngoài sự mong đợi của tác giả,
đứa con tinh thần của “người lính khố
đỏ” được ra mắt bạn đọc trong
dịp kỷ niệm 34 năm Ngày miền Nam hoàn toàn
giải phóng.
Xuyên suốt tác phẩm là
thân phận của một con người luôn khát khao
hướng thiện, vậy mà ngay từ tuổi thanh xuân,
anh ta đă bị cuốn vào ḍng xoáy của lịch sử.
V́ hoàn cảnh quá cơ cực mà phải vào
lính khố đỏ để mong có chút tiền
lương c̣m mang về giúp người mẹ ốm
đau, bệnh hoạn. Số phận xô đẩy
người lính trôi dạt sang cả đất Trung
Quốc, vào Nam ra Bắc. Ḷng ngay thẳng và chính trực
đă khiến anh từ chối việc nhập quốc
tịch Pháp và đi đào tạo sĩ quan. Khi
người Pháp thua trận, cả gia đ́nh người
lính này phải di chuyển vào miền Nam. Hiện thực tàn nhẫn được tác
giả phơi bày dưới một ng̣i bút hết sức
trầm tĩnh, khách quan. Bị đồng ngũ
lừa dối, bị đẩy đến bước
đường cùng, bị người quen quay lưng,
không thể đền nổi món tiền 300.000
đồng, người lính buộc phải đào ngũ
và kiếm sống bằng cách đi bán dao cạo râu
với đá lửa trên đường phố Sài G̣n. Đau khổ, nhục nhă và chán chường,
nhưng anh ta luôn giữ được phẩm cách
cứng cỏi của ḿnh, quyết không làm điều ác,
không hành động trái với lương tâm, đạo
lư.
Sau ngày miền
Nam hoàn toàn giải phóng, gia đ́nh người lính này
bắt đầu cuộc sống mới, dẫu c̣n
nhiều vất vả nhưng đích thực là của
chính ḿnh. Họ được ngẩng
cao đầu để khẳng định nhân cách,
phẩm giá của ḿnh. Sau khi tự nhận:
“Đời tôi là đời chiến bại, v́ mới
bước vào đời đă nhầm đường
lạc lối, không người dẫn dắt”, tác giả
khép lại cuốn sách với niềm tin vào tương lai
tươi sáng, như là cái kết có hậu cho một cuộc
đời thăng trầm, đầy trần ai.
Bước qua
tuổi 80, sau nhiều năm nghiền ngẫm, nung
nấu, tác giả Phạm Khải Tri đă hoàn thành
cuốn tự truyện. Lần đầu tiên trong
đời cầm bút, nhưng thật bất ngờ,
với giọng điệu chân thực và mộc mạc,
văn phong trong sáng, giàu h́nh ảnh, có thể coi Chuyện
một người lính khố đỏ là một cuốn
sách lạ và hay.
NGUYỄN
LAN CHI
2.
Lâu nay, gần như bạn đọc
chỉ mới được tiếp cận với
mảng hồi ức, hồi kư của các vị lănh
đạo cùng các tướng lĩnh Quân đội nhân dân
Việt Nam. Đó là mảng sáng chủ đạo,giúp người đọc hiểu thêm
về giá trị cũng như tầm vóc cuộc kháng
chiến chống ngoại xâm của dân tộc ta.Tuy nhiên,
sẽ là đầy đủ và khách quan hơn khi có thêm
những trang viết của những người từng
một thời phải chịu đứng ở bên kia
chiến tuyến. Nói cách khác, đây là
mảng hồi ức của những kẻ chiến
bại, ngơ hầu góp thêm một cách nh́n đa chiều, tôn
vinh giá trị của độc lập tự do mà mà bao
thế hệ người Việt Nam đă phải đánh
đổi bằng xương máu.
Xuyên suốt tác phẩm là thân
phận của một con người luôn khát khao
hướng thiện, vậy mà ngay từ tuổi thanh xuân
anh ta đă bị cuốn vào ḍng xoáy của lịch sử.
V́ hoàn cảnh quá cơ cực mà phải
đăng lính khố đỏ để mong có chút
tiền lương c̣m mang về giúp người mẹ
ốm đau, bệnh hoạn. Số phận xô
đẩy người lính trôi dạt sang cả
đất Trung Quốc, vào Nam ra Bắc. Ḷng ngay thẳng và
chính trực đă khiến anh từ chối việc
nhập quốc tịch Pháp và đi đào tạo sĩ
quan. Khi người Pháp thua trận, cả gia đ́nh
người lính phải di chuyển vào miền Nam theo công vụ. Hiện thực
tàn nhẫn được tác giả phơi bày dưới
một ng̣i bút hết sức trầm tĩnh, khách quan.
Bị đồng ngũ lừa dối, bị dồn
đến bước đường cùng, bị
người quen quay lưng, không thể đền nổi
món tiền 300.000 đồng, người lính buộc
phải đào tẩu khỏi hàng ngũ "cảnh sát
quốc gia" và lang thang kiếm sống bằng cách
đi bán dao cạo râu với đá lửa trên
đường phố Sài G̣n. Đau khổ,
nhục nhă và chán chường, nhưng dù ở trong hoàn
cảnh nào, anh ta cũng vẫn giữ được
phẩm cách cứng cỏi của ḿnh, quyết không làm
điều ác, không hành động trái với lương
tâm, đạo lư.
Sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, gia đ́nh
người lính này bắt đầu cuộc sống
mới, dẫu c̣n nhiều gian nan
vất vả nhưng đích thực đó là cuộc
sống của chính ḿnh. Họ
được ngẩng cao đầu để khẳng
định nhân cách, phẩm giá con người. Tác giả
khép lại cuốn tự truyện với niềm tin
ở tương lai tươi sáng, như là cái kết có
hậu cho một cuộc đời thăng trầm.
Bước qua tuổi 80, tác giả Phạm Khải
Tri sau nhiều năm nghiền ngẫm, nung nấu đă
cho ra mắt cuốn tự truyện "Chuyện một người lính khố đỏ"
với lối kể mộc mạc, văn phong trong sáng,
giàu h́nh ảnh. Đây là một cuốn sách
lạ và hay.
Xin trân trọng giới thiệu cùng
bạn đọc.
NHÀ XUẤT BẢN
QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN
3.
Tự
truyện của một người lính khố đỏ
Cập nhật lúc 21:59,
Thứ Sáu, 08/05/2009 (GMT+7)
Xưa nay, công chúng
thường quen với hồi kư của các vị lăo thành
cách mạng. Ở đây
tự truyện của một người lính khố
đỏ phục vụ cho quân đội Pháp phần nào
giúp người đọc có cái nh́n toàn diện,
đầy đủ, khách quan hơn về chiến tranh.
Bên cạnh đó, tuy viết về đề tài chiến
tranh, song tự truyện không mang nhiều mùi khói súng mà
lại mang lại một sức gợi mạnh mẽ
trong ḷng người đọc.
Đong đầy trong 300
trang viết, cuốn truyện về một người
lính khố đỏ (NXB Công an nhân dân 2009) của Nguyễn
Khải Tri (hiện sống tại TP.Biên Ḥa) là nỗi
đau của một cuộc đời nhiều thăng
trầm, từ chiến tranh, do chiến tranh mà có. Đó là
nỗi cơ cực của một gia đ́nh bữa
đói bữa no với người mẹ già đau
yếu đă buộc anh thanh niên 18 tuổi phải rời
ghế nhà trường để về phía bên kia chiến tuyến. Đó
cũng là nỗi đau của anh thanh niên v́ chiến tranh
phải rong ruổi vượt biên Trung Quốc, phiêu
bạt vào Nam ra Bắc để rồi đánh mất
mối t́nh đầu. Và đó là nỗi ám ảnh khôn
nguôi về kế sinh nhai, về lẽ thiệt hơn,
về nhân t́nh thế thái... Qua lăng kính
nhân văn, những anh Tri, anh Viễn... hay bất cứ
người lính khố đỏ nào trong truyện
đều mang trong ḿnh ḍng máu Việt, và đều là
những nạn nhân của chính sách thâm độc "dùng
người Việt đánh người Việt" mà
thực dân Pháp đă tiến hành trên đất nước
ta.
Tự truyện phác họa
bức tranh, mà ở bên kia chiến tuyến là một xă
hội phức tạp, nhũng nhiễu, đẩy
một người luôn hướng thiện, ngay thẳng,
tự trọng đến bước đường cùng,
phải kết thúc cuộc đời binh nghiệp của
ḿnh bằng cách đào tẩu. Chính từ khốn khó đó,
độc giả ngưỡng mộ hơn ở nghị
lực vươn lên và trách nhiệm làm cha, làm chồng
của người viết...
Với lối viết chân
phương giản dị, Nguyễn Khải Tri đă
trầm tĩnh ghi lại hành tŕnh phong ba của đời
ḿnh. Trong hơn 80 năm
của cuộc đời, tác giả gặp nhiều con
người để rồi gợi nhiều suy nghĩ
về t́nh đời, t́nh người, lúc huy hoàng cũng
như phút sa cơ lỡ vận...
Lâm Viên
- Bài viết trên Báo
Đồng Nai:
http://www.baodongnai.com.vn/vanhoa/200905/tu-truyen-cua-mot-nguoi-linh-kho-do-2055104/
4.
Thứ Bảy, 28
tháng 7, 2012
Hai hôm nay tôi dành thời
gian đọc hết cuốn sách lạ, có tên là " Chuyện một người lính khố
đỏ" tự truyện của tác giả Phạm Khải
Tri, do NXB Quân đội nhân dân ấn hành năm 2009.
Tôi có được cuốn này lạ nhờ
blog. Các bác c̣n nhớ cách đây chừng
2 tháng tôi có một bài viết về Lính Khố đỏ
nhân đọc Gia phả. Ít ngày sau, nhận được
tin nhắn qua PM của bạn
tuyettinhcocchu cho hay, "có một cuốn sách của một
người từng là lính khố đỏ viết và tác
giả hiện c̣n sống, anh cho xin địa chỉ
để em gửi tặng một cuốn".
Thật là tuyệt, tôi ghi địa chỉ
và mong, nếu có được cả chữ kư người
tặng và tác giả th́ quư quá. Ít lâu sau, tôi nhận
được cuốn " Chuyện một
người lính khố đỏ" qua Bưu điện,
người gửi là KTS Nguyễn Quốc Lanh ( tức
tuyettinhcocchu ) ở Biên Ḥa - Đồng Nai. Cuốn sách
có chữ lời tặng của KTS Lanh và ḍng chữ "
Trân trọng kính tặng ông Nguyễn Phan Khiêm - báo Công Lư và
gia đ́nh", có chữ kư của tác giả PKT.
Tôi nhắn cám ơn KTS Lanh nhưng hôm nay đọc xong mới
viết entry này để một lần nữa trân trọng
cảm ơn bạn Lanh và nhất là cám ơn cụ Phạm
Khải Tri, tác giả cuốn sách rất hay, tuổi đă
ngoại 85, đă tặng cho kẻ hậu sinh xa lạ những
chữ trân trọng đến thế.
Cuốn tự truyện thật hấp dẫn,
từ đầu đến cuối. Tác giả kể
lại cuộc đời ḿnh, một người quê gốc
Bắc Ninh, do ông nội Cần vương mà gia đ́nh
lưu lạc ra Móng Cái lập nghiệp... Sinh trong thời
loạn lạc, những năm 20 đầu thế kỷ
trước, Phạm Khải Tri dấn thân vào binh nghiệp
làm Lính Khố đỏ. Mặc dù học trường Tây,
nói tiếng Pháp rất tốt nhưng anh lính Phạm Khải
Tri, thầy cai "thổ mừ" luôn giữ cốt
cách con nhà Nho, theo phong cách ông nội và những lời dạy
bảo của người mẹ hiền mà ông rất mực
thương yêu.
Trong thời loạn lạc, nhố nhăng
giữ được ḿnh không lấm láp là rất khó, giữ
tư cách kiểu Nho gia c̣n khó hơn nhưng ông đă giữ
được, dù không ít lần phải trả giá. Ông đă dắt bạn đọc đi hết cuộc
đời binh nghiệp của ông từ giữa thế kỷ
trước cho đến 1975, qua các miền đất
nước và đến tận hôm nay.
Cốt cách Nho gia ấy làm chuẩn mực ứng
xử cho ông, dù là trong cuộc chiến. Có lần binh
lính bắt giữ mấy người dân qua đêm, trong
đó có một cô gái trẻ 16-17 tuổi, ông nghĩ tối
nay bọn lính thế nào cũng làm bậy, hăm hiếp cô
gái, ông nói nhỏ với cô gái đến nằm với ông.
Cô gái nghe lời và suốt đêm đó ông nằm quay
lưng vào lưng cô gái, cố giữ không cho động chạm,
chăn không được bùng nhùng và chỉ sợ nhỡ
vô ư chạm vào cô gái bất chợt la lên trong đêm hôm th́
ông sẽ không biết thanh minh thế nào, chưa kể chuyện
c̣n đến tai vợ... Nhưng ông đă làm được, sang hôm sau cô gái được
thả về. Khi đó, có lẽ ông chưa
đến tuổi 30.
Cũng cách ứng xử ấy, sau này ông gặp nhiều
khó khăn khi có những tên chỉ huy tham lam, vơ vét, trục
lợi... mà loại quan chức đó thời nào cũng rất
nhiều..
Cuộc đời ông là một chuỗi những gian nan, lận đận, những lần chuyển
đơn vị, rồi những hoạn nạn bất ngờ
ụp tới. Ông đă vẽ nên chân dung nhiều những
người ông đă gặp trong suốt cuộc chiến,
thân sơ, đậm nhạt khác nhau. Nhưng có lẽ tử
vi của ông cung Nô không tốt, nên có khi
ngay cả những người chịu ơn ông cũng bạc.
Thân phận ông cũng như thân phận những người
cùng trang lứa, dù ở trong Nam hay ngoài Bắc đều
gian nan, vất vả như thế, không
mấy ai được an nhàn...
Cuốn tự truyện như cuốn phim hay và nó nhắc
nhở ta một điều không mới, nhưng không bao giờ
cũ, là trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng phải sống
cho tốt, cho trong sạch.
Cuốn sách c̣n có giá trị tư liệu quư giá về Lính
Khố đỏ, sắc lính đặc trưng Đông
dương, đă lùi vào dĩ văng mà do chính nhân chứng kể
lại.
Mặc dù là người cầm bút nghiệp
dư và cao tuổi nhưng Phạm Khải Tri viết với
một văn phong mạch lạc, truyền cảm và rất
hiện đại. Hiện đại ở chỗ
không rườm rà, lan man mà rất cô
đọng, trong sáng. Văn ông trẻ hơn
tuổi ông rất nhiều.
Cuốn sách là một món quà quư, một kỷ niệm mà bạn
tuyettinhcocchu, người định chui vào hang tuyệt
t́nh với thiên hạ, lại ra khỏi hang, gửi tặng
tôi, người ít khi vào trang của bạn, không phải là
rất lạ hay sao. Có lẽ nhờ cưới
vợ, mà KTS Lanh đă lại dan díu với cuộc đời.
Cuối cùng xin kính chúc cụ Phạm Khải Tri mạnh khỏe,
an vui với con cháu. Cụ đă trải
qua một cuộc đời phong phú, thấm đẫm mồ
hôi và nước mắt nhưng đă làm được
nhiều việc nhân nghĩa, hẳn cụ sẽ
được hưởng những trái ngọt của
đàn con hiếu thảo và xă hội đang đổi
thay mang đến.
* Toro Nguyễn (Báo
điện tử
congly.vn)
Nguồn
: http://toronpk.blogspot.com
5.
Nhiều người trong chúng ta đă
từng nghe nói về lính khố đỏ. Nhưng mấy ai trong chúng ta hiểu rơ về lính
này? Tự truyện CHUYỆN MỘT
NGƯỜI LÍNH KHỐ ĐỎ của cụ PHẠM
KHẢI TRI đă cho chúng ta một câu trả lời
đầy đủ để giải toả thắc
mắc về vấn đề này. Cũng qua tự
truyện này mà chúng ta có dịp hiểu biết thêm về
một giai đoạn lịch sử đen tối của
đất nước trong bối cảnh bị sâu xé
bởi thực dân Pháp & phát xít Nhật. Phần chính
của tự truyện nói về cuộc đời
của cụ từ lúc c̣n nhỏ ở làng, đi học,
đi lính … cho đến giai đoạn cuối đời
với bao nỗi truân chuyên, ba ch́m bẩy nổi của
một kiếp người. Tuy thế,
cuộc đời dù có thăng trầm như biểu
đồ h́nh” sin “. Đang từ
điểm cực đại rớt xuống điểm
cực tiểu th́ cụ vẫn giữ được
tấm ḷng chính trực, nhân ái, bao dung. Đó
là phong cách của một nhà nho với tinh thần Khổng
Mạnh mà cụ đă được hấp thụ
từ thuở thiếu thời.
Thay mặt cho những người yêu Audio Book, chúng tôi thành
kính thắp nén hương ḷng để tưởng
nhớ cụ & nhân đây cũng xin được
bầy tỏ ḷng ngưỡng mộ & trân quư về “
tự truyện “ mà cụ đă để lại cho
đời. Một di sản quư mà kinh
nghiệm xương máu của cuộc đời cụ
thấm đẫm trong từng trang giấy là những bài
học lớn để lớp hậu sinh chúng tôi học
hỏi.
Chân thành cám ơn nhạc sĩ PHẠM CHINH ĐÔNG,
trưởng nam của tác giả đă chuyển thể
tự truyện này sang Audio Book để phổ biến
rộng răi tác phẩm quư này đến với mọi
người.
Với ḷng quư mến & trân trọng.
... Dù chỉ là một
người b́nh thường” không có danh phận “, nhưng
nghe qua tự truyện cuộc đời cụ th́ quả
thật đây là cuộc đời của một
người ngoại hạng, không tầm thường chút
nào.
- Tuy chưa một lần cầm bút, nhưng qua tự
truyện cụ đă diễn đạt cuộc
đời ḿnh trên trang giấy bằng một bút pháp
điêu luyện, dạt dào ư t́nh khiến người nghe
phải xúc động. Hơn thế,
bằng bố cục chặt chẽ, lối viết
hấp dẫn, lôi cuốn, tự truyện của cụ
đă tạo ra một hấp lực riêng cuốn hút
người nghe từ tập đầu tiên đến
tập cuối.
- Những sự kiện xảy đến trong đời
cụ dù đă trôi qua hơn nửa thế kỷ thế mà
có những chi tiết rất nhỏ, cụ vẫn nhớ
để đưa vào tự truyện chứng tỏ
cụ là người có một trí nhớ thật tuyệt
vời & là một người thông minh ít người
sánh kịp.
- Qua tự truyện chúng ta thấy cụ là một
người rất t́nh cảm, giầu ḷng nhân ái, sống
thủy chung có trước có sau & đặc biệt là
người con chí hiếu, thật khó t́m trong thời
đại hiện nay.
Một người ” không có danh phận
“, nhưng có được biết bao ưu điểm
hiếm quư ấy, quả là người đáng để
cho chúng ta trọng kính, ngưỡng mộ. Cụ chính là
tấm gương sáng để hậu thế học
hỏi noi theo.
...Hồi kư được viết ra thường là do
tướng, tá, chính trị gia … etc … Nói chung th́ đây là tṛ
chơi dành cho những người có “ danh
phận "( chữ mà bạn Vandon dùng ). Viết hồi
kư thường là để tự “ bốc
thơm “ đánh bóng tên tuổi chính ḿnh hoặc viết
để ngụy biện, chạy tội với lịch
sử…
Cũng do nhu cầu tự đề cao “ cái tôi “( ego )
lớn lao như vậy nên nhiều người tuy không
viết được cũng ráng chạy chọt tiền
bạc để thuê người khác viết, rồi in
ấn phát tặng mọi nơi( kể cả các thư
viện ). Do đó, những sự kiện được
nêu trong những hồi kư này thường thiếu tính
khả tín. Nói ngắn gọn th́ những hồi kư này
chỉ chứa “ một nửa sự
thật “. Người Nga có câu:” Một nửa ổ bánh ḿ
vẫn là nửa ổ bánh ḿ, nhưng một nửa sự
thật là sự giả dối.
Hồi kư của của cụ Phạm
Khải Tri th́ rất khác. Được
viết ra bởi một người rất b́nh
thường như hàng triệu người khác trong xă
hội. Nói theo bạn Vandon th́ đó là “
hồi kư của kẻ không có danh phận “. Tuy thế, so với bao hồi kư đă xuất
bản th́ nó lại có một giá trị riêng, chiếm
vị trí hàng đầu về tính trung thực. Đọc xong hồi kư này, chúng ta thương
cảm cho cuộc đời đầy gian truân ch́m
nổi của cụ. Đồng thời lên án những người có tâm địa
xấu khi lạm dụng ḷng tin yêu, t́nh nhân ái của
kẻ khác để trục lợi bất chấp mọi
hậu quả để lại.
Hiền Dũng (Grand
Prairie, Texas)
6.
Cảm
ơn tác giả đă để lại cho đời
một tác phẩm giá trị.
Cám ơn nhạc sĩ Phạm Chinh Đông
đă đọc tác phẩm này.
Luckyman 2001
7.
Không những là và hay,mà c̣n rất trung thực.....Thường
người viết hồi kư chỉ là những
người có "danh phận" hoặc các nhân vật
đă có danh tiếng (lẫn tai tiếng) nhưng tác
phẩm này th́ khác. Rất mong các cao thủ
trong diễn đàn sưu tầm và chia sẻ. Cám
ơn dunghiencao đă không coi nhẹ một hồi kư
của kẻ không có danh phận trong hồi kư này....
vandon
8.
Tự
truyện của tác giả là khúc ca bi tráng của thân
phận con người trong thời vận nước suy
vong. Dù gặp bao
sóng gió cuộc đời, vẫn luôn cố đứng
thẳng, vươn lên.
Cám ơn tác giả & người
đọc.
panda2012 (30 Aug 2015)