CHÀO EM MÙA ĐÔNG
Vẫn thấy những mùa đông qua ngập ngừng.
Từ một đêm nhớ nhung t́nh bật khóc.
Trên đôi vai em mùa đông thổn thức.
Những cơn mưa quanh đây, quanh đây.
Cơn mưa thật vội.
Rơi xuống trong tôi chênh vênh một đời.
Đánh mất nụ cười, đi vay t́nh người.
T́nh vẫn chưa nguôi, ngày vắng đêm trôi.
Sẽ có hết những mùa đông tan vỡ.
Bước chân em từng bước co ro đồi xa.
Đóa hoàng lan một đêm đă nở.
Có xôn xao giọt nắng hôm nao.
Có lao xao cỏ lá yêu nhau.
Có trăng sao làm chứng cho nhau.
Một lời yêu muộn.
Mùa đông chào em trên đôi môi lạnh giá.
Mùa đông chào em yên giấc ngủ trẻ thơ.
Tôi đưa em qua
vùng trời bao la, nhạt nḥa nắng tắt.
Trời đầy phong ba, đường về c̣n xa.
Đường c̣n xa.
Có tiếng hát từ đêm nao vọng về.
T́nh ngỡ quên bỗng dưng t́nh c̣n đó.
Đôi chân son c̣n vương thương nhớ.
Dấu chân xưa chưa phai âu lo.
Yêu em nào ngờ.
Trong những cơn mơ mong manh t́nh hờ.
Đôi tay nào chờ, đôi môi nào chờ.
T́nh nở hương trinh, ngọn lửa lung linh.
Sẽ nói hết những lời yêu câm nín.
Nhánh cây khô nào đó chưa quen chào em.
Có mùa đông từ đâu đă đến.
Nói yêu em lặng lẽ sao đêm.
Phạm Chinh Đông