ĐÁ VẪN CHỜ
Có những
đêm trăng.
Có một vầng
trăng
Lẻ loi bên khung cửa
buồn.
Và có những giọt lệ sầu rơi xuống
Thành những hạt sương đêm.
Trăng ơi trăng ơi.
Trăng bao nhiêu tuổi?
Những hạt sương đêm
Là chừng ấy nỗi niềm.
Nửa mảnh
trăng trôi
Như thuyền
tôi không bến đỗ.
Bởi bến bờ kia
C̣n vương vấn gió mây
ngàn.
Nửa mảnh
trăng khuya xin làm con đ̣
nhỏ.
Để muôn ngh́n đời chuyên chở lụy phiền tôi.
Thời gian
Đi
qua bao mùa trăng.
Chị Hằng
khuyết lại đầy.
Chú Cuội vẫn hoài hoài theo mây.
Sương đêm sầu lặng lẽ.
Hồn sương
hóa đá chờ.
Hồn sương
hóa đá chờ.
Hương Trinh
Việt Nam,
2013