Quê Cũ
Vẫn nghe đâu đây tiếng kèn Tư Cụt
Giục khách đi đò kịp chợ Đôn Châu.
Nước lớn nước ròng, em gánh gồng xuôi ngược,
Ngang dọc thăng trầm, anh bất chợt sa cơ.
Ruộng muối Bào Sen tóc em còn cháy nắng
Đẹp những lòai hoa một thóang nhớ tình cờ.
Ai mong ai về chiều mây bảng lảng
Cái Đôi mịt mù khói đuổi muỗi thân thương.
Cồn Trứng xa rồi sóng còn vỗ bãi
Ru giấc ngàn thu cho một người ơn ?
Chiếc áo tình thâm, chén cơm phiếu mẫu
Sưởi ấm đời tù ngày ấy long đong.
Vẫn tiếng ầu ơ những đêm quạnh quẽ
Xóm Chùa buồn tênh mờ ánh đèn dầu.
Mãi là anh em dù Miên, dù Việt
Vì cũng nơi nầy đùm túm nuôi nhau.
Trên ngọn mắm già có màu gió cũ
Về từ biển xanh Cái Cối, Cồn Cù.
Có cả tình tôi lao xao mộng dữ
Nợ nước tình nhà thao thức chưa nguôi.
Phạm Chinh Đông